Người thầy!
Người thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm dưới mưa
Dòng đời từng ngày qua êm đềm trôi mãi
Chiều trên phố bao người đón đưa
Dòng sông vắng bây giờ gió mưa
Còn ai nhớ ai quên con đò xưa
Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi
Có hay bao mùa lá rơi
Thầy đã đến như muôn ngàn tia nắng
Sáng soi bước em trong cuộc đời
Vẫn nhớ những khi trời mưa rơi
Vẫn chiếc áo xưa sờn đôi vai
Thầy vẫn đi buồn vui lặng lặng lẽ
66 trang |
Chia sẻ: maiphuongtl | Lượt xem: 1602 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Thơ về thầy cô-Lời tựa báo tường, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
hề có một lời ruDở hay thầy cũng chọn ru khúc nàyLời ru của gió màu mâyCon sông của mẹ đường cày của chaBắt đầu cái tuổi lên baThầy ru điệp khúc quê nhà cho emYêu rồi cũng nhớ yêu thêmTình yờu chẳng cú bậc thềm cuối đâu!Thầy không ru đủ nghìn cõuBiết con chữ cũng đứng sau cuộc đờiTuổi thơ em có một thờiƯớc mơ thì rộng như trời, ngàn nămNhư ru ánh lửa trong hồnCái hoa trong lá, cái mầm trong câyThầy ru hết cả mê sayMong cho trọn ước mơ đầy của em.Mẹ ru em ngủ trũn đêmThầy ru khi mặt trời lên mỗi ngàyTrong em hạt chữ xếp dàyĐừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơmTừ trong vũm mỏt ngụi trườngXin lời ru được dẫn đường em đi(Con đường thầy ngì đôi khiTuổi thơ lăn một vũng bi tới rồi!)Hẳn là thầy cũng già thụiHúa thõn vào mỗi cuộc đời các emThì dự phấn trắng bảng đenHành trang ấy đủ thầy đem theo mình(Đoàn Vị Thượng)---------------------------------------Nhớ Trường XưaNgó trời xanh thấy chim về chốn cũTa ước mình được trở lại trường xưaQua bao năm bên xứ người xa lạTrong cô đơn ao ước một ngày về.Khi vẫn biết người xưa không cũn nữaVà bạn bố mỗi đứa một phương trờiThầy cô cũ dần rời xa bục giảngTôi trở về với kỷ niệm thân thương.Ôi! Ghế đá ngày nào tôi vẫn đợiChắc rêu phong theo dũng chảy cuộc đờiPhượng ủ rũ theo mùa hạ vương vấnVe đầu hè khẽ gọi mùa chia tay.Đôi mắt nai tuổi trăng trũn thuở ấyTụi muốn nhìn như những lúc cũn thơTiềng guốc đưa dọc hành lang cuối dóyMang yờu thương trong buổi mới vào trường.Tuy tất cả đó lựi vào quỏ khứVới thời gian cũn lại được những gìNhưng tấm lũng của người con xa xứLuôn hướng về trường cũ ở quê hương.Tôi lặng lẽ gởi vào những câu thơNiềm yêu thương êm ái chẳng bến bờNét mực khô lệ chảy dài trên máBiết bao giờ được trở lại trường xưa.(Sưu tầm)---------------------------------------Con Với ThầyCon với thầyNgười dưng nước lãCon với thầyKhác nhau thế hệĐó nhiều lần tụi tự hỏi mìnhMười mấy ngàn ngày không gặp lạiNhững thầy giáo dạy tôi ngày thơ dạiVẫn bên tôi dằng dặc hành trìnhVẫn theo tụi những lời động viênMỗi khi tôi lầm lìVẫn theo tôi những lời nhắc nhởMỗi khi tôi tìm được vinh quang...Qua buồn vui, qua những thăng trầmCâu trả lời sáng lên lấp lánhVới tôi thầy ký thỏcThầy gửi tụi khỏt vọng người chaĐường vẫn dài và xaThầy giáo cũ đón tôi từng bước!Từng bước một tôi bướcVới kỷ niệm thầy tôi...Ơn ThầyViên phấn nào trên tayThầy dạy em học chữBụi phấn nào bay bayVương tóc thầy trắng xóaBao mùa thu đi quaThầy xưa nay đã giàKhai trí em thêm sángCho cây đời nở hoaTừng lời giảng yêu thươngBao lớp trẻ xa trườngGói hành trang thêm nặngNghĩa tình thầy vấn vươngMai lớn khôn nên ngườiKhi nào em quên được?Công ơn người đi trướcDìu dắt chúng em theo.Nguồn: www.yeuhoabinh.com
Nhớ cô giáo trường làng cũ Bao năm lên phố, xa làng Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê Nhớ bài tập đọc a ê Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em. Vở ngày thơ ấu lần xem Tình cô như mẹ biết đem sánh gì. Tờ i nguệch ngoạc bút chì Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề Thương trường cũ, nhớ làng quê Mơ sao được một ngày về thăm Cô ! Nguyễn Văn Thiên
Thăm thầyGì vui hơn trò cũ đến thăm thầyCó tiếng gõ cửa nhẹ nhàng , rất nhẹ ...Hẻm cũ , nhà xưa , tường rêu , lặng lẽHồi hộp phút chờ ... cửa mở thầy đây !Khách là ai ? Thầy chẳng nhận ra ngâyCon đây ạ ! học trò thầy thuở ấy !Trò cũ tới thăm , lớp xưa hiện lại .Loang loang ánh nhìn , loang loang nét môiVang tiếng nô đùa , vẳng giọng đọc bàiRộn rịp nhịp trống vào ra mỗi buổi ...Và cậu trò nhỏ , nghèo , đói mà run"Cậu bé" ngồi đây tay vẫn run runKhông còn đói mà thương thầy già yếu !Con khỏi lo . Thầy tiền vơi gạo thiếuChuyện lẽ thường , đời đạm bạc từng quenMối bận tâm, nhắc lại nếu con quên :"Đời chỉ đẹp, nếu có tình có nghĩa !"" Người thường không tránh khỏi cái chếtNhưng thiên tài thì vẫn đang sống "
Con Nhớ Thầy Nhiều!Con về trường xưa nhớ dáng thầyNhớ bài học thầy giảng hôm xưaNhớ tóc thầy lẫn với mầu mâyNhìn bục giảng ngỡ thầy còn đóKỷ niệm nào man mác đâu đâyKhi còn trẻ dại con nào biếtThầy đã dìu dắt con lên ngườiCảm ơn thầy - người con yêu quýCảm ơn thầy - thầy giáo con yêuThầy đem dến tình thương bao laKhông ngại ngần trao cho con tất cảLòng thầy mênh mông như biển cảÔm chặt con thuyền giữa biển khơiCon lớn lên từ biển lòng thầyCon yêu thầy hơn yêu tất cảCon nhớ thầy, thầy có biết không?
Trường CũĐã lâu rồi không về thăm trường cũNhớ hàng cây nhớ ghế đá thân thươngNhớ thầy cô nhớ những buổi tan trườngNhớ lớp học ôi vô vàn thương nhớThời gian ơi xin hãy quay trở lạiMang em về kỷ niệm dấu yêuNgồi nơi đây mà nhớ lại bao điềuThầy cô đã mở đường em tiếp bướcNgày hôm nay những gì em có đượcNhờ thầy cô vun đắp kiến thức emThầy trồng cây cho bóng mát sau nàyCô ươm trái cho vườn xanh tươi mãiNgày xưa ơi nhớ những ngày thơ dạiVẫn có thầy và bạn mãi bên ta.
Thầy CôThầy chính là những vì sao thắp sángLà đèn đường soi rạng lối em điCòn Cô là người mẹ hiền phú quíMà trời dành để dậy dỗ chúng emMỗi năm chỉ có một lầnHai mươi, mười một, ngày dành Thầy - CôHọc trò bao nét điểm tôKhăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừngTrời thu nắng đẹp tưng bừngĐứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinhTung tăng biểu lộ ân tìnhBao ngày mệt nhọc Thầy - Cô dỗ dànhBây giờ vài phút mỏng manhChúng em họp lại, kính Cô, kính ThầyNgày vui nhà giáo sum vầyMong thầy - cô khỏe, trồng người tiếp sau
Tóc ThầyCon về thăm lại thầy xưaNói sao cho hết cho vừa thầy ơi!Lòng con quá đỗi bồi hồiTóc thầy nay đã bạc rồi còn đâu?Thời gian chẳng có bao lâuMà sao mọi vật ngả màu rêu phong?Sân trường áo trắng trắng trongBây giờ buồn tẻ vắng không bóng người...Thầy nhìn con, nở nụ cườiNụ cười héo quá, khác mười năm qua:"Trường xưa, giờ của người taNgười ta lấy lại đó mà, con ơi!"Nỗi buồn trong mắt chưa vơiCộng thêm nỗi khổ chốn đời dọc ngangNên tóc thầy nối thời gianVà rồi bạc trắng với ngàn thương đau.... Hỡi ơi những chuyện u sầuXin đừng nhuộm tiếp mái đầu thầy tôi!
Trường XưaMười năm nhìn lại trường xưaĐôi hàng phượng vĩ đong đưa đón chàoVẫn tà áo trắng xuyến xaoBóng hình thầy cũ dáng cao lưng trờiVầng mây xưa vẫn nghiêng trôiVẫn làn gió mát của thời mộng mơNhìn em áo trắng bây giờHỏi mùa hạ trắng còn chờ đợi nhauMười năm thầm lặng nỗi sầuRồi đây áo trắng qua cầu đổi thayCông cha, nghĩa mẹ, ơn thầyLàm sao sánh được ơn dầy tựa nonNước xuôi sông cạn đá mònCuộc đời thành đạt ấy công ơn thầyMười năm trường cũ giờ đâyTóc thầy nay đã pha đầy tuyết sương.Thầy Là Gương Đời Hy Vọng
Thầy là gương đời hy vọng
Soi đường cho chúng con đi
Rọi xa ấm ngàn tia nắng
Lung linh tỏa sáng diệu kỳ
Thầy gieo hạt mầm nhân ái
Trên từng mảnh đất sơ khai
Chúng con ngày sau gặt hái
Hương thơm, trái ngọt cho đời.
Chúng con mai dù khôn lớn
Với thầy như vẫn trẻ thơ
Không quên những lần lầm lỗi
Khắc ghi bao phút dại khờ
Chúng con như chim tung cánh
Hát ca muôn nẻo cuộc đời
Hoa thơm nở trên xứ lạ
Lòng đâu quên thuở xa xôi
Thầy là gương đời hy vọng
Soi đường cho chúng con qua
Thẳm sâu trong ký ức
Tình thầy nồng hậu bao la.
(Nguyễn Hải Đường)
Thầy!(Kính tặng các thầy giáo)Thầy tôi đó, ngày xưa hình dáng đóVẫn uy nghi như lúc gọi trả bàiNhớ buổi chiều hay những sớm mùa thuThầy vui vẻ, đưa tay xoa đầu trẻÔi vui lắm khi thấy thầy còn mạnh khoẻVẫn thanh tao, dáng vẻ giống ngày nàoThương quý mến, tràn dâng nhiều kỷ niệmNgôi trường nhỏ, trách nhiệm thầy còn đóDạy chúng con, mai sẽ lớn nên ngườiĐến nay đây con đã quá ba mươiTóc chưa bạc nhưng con đà chững chạcKỷ niệm xưa giờ hiện lên dào dạtTình thầy trò bát ngát lắm bao laTrải mấy năm qua, thầy đã đi xaNay trở lại, trường xưa đang tu sửaLúc thiếu thời, nhớ chăng ngày hai bữaCon ê a, làm toán, tập viết vănThầy dạy chúng con cần phải nhớ rằng"Học tập tốt, siêng năng, lo chăm chỉ"Mà giờ đây, ngót phần tư thế kỷĐứa thành danh, đứa ẩn sĩ chốn quêTết năm nay thầy tôi đã trở vềVui vẻ quá, tặng người con xin viếtTình thầy trò càng già, càng thắm thiếtĐạo Khổng Trinh, lưu viết nhớ ơn sâuGặp thầy đây, con xin có đôi câuChúc thầy đặng: an khương trường đắc thọ
ThầySâu thẳm trời xanhThầy là mây trắngĐem lại ước mơTự do, hạnh phúcĐại dương xa xămThầy là ngọn sóngNhấp nhô xào xạcXanh biếc một màuThầy với bóng đêmLại là ngọn nếnSưởi ấm ước mơTương lai thắp sángTrong trái tim tôiThầy là mây trắngNgọn sóng vút caoLung linh ánh nến
T
hầy Ơi...!Mãi mãi bên con tiếng của thầy vang vọngĐã xa rồi mà con ngỡ hôm quaBài giảng thầy như chắp cánh ước mơCho con bay khỏi vùng trời cổ tíchCó những lúc lặng thầm, con ngắm:Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn...Tuổi thơ con như những ánh trăng rằmSao thấy được nỗi lòng thầy cùng năm tháng!Đã đi qua một thời và con đã lớnBài học đầu đời con hiểu được thầy côLời giải đáp cho con không còn là ẩn sốMà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.Ở nơi xa theo hương bay của gióCon gởi lòng mình thương kính đến thầy yêu.gười Lái Đò Trên Dòng ĐờiMột dòng đời - một dòng sôngMấy ai là kẻ đứng trông bến bờMuốn qua sông phải có đòĐường đời muôn bước phải nhờ người đưa...Tháng năm dầu dãi nắng mưaCon đò trí thức thầy đưa bao ngườiQua sông gửi lại nụ cườiTình yêu con gửi lại người cha thươngCon đò mộc - mái đầu sươngTheo con đi khắp muôn phương mai nàyKhúc sông ấy vẫn ngày ngàyThầy đưa những chuyến đò đầy qua sông...
ThầyNgôi trường cũ nơi thị trấn cổVà bầy chim xanh trên cành vông đồngThầy giáo già nhịp cây thướt gỗ"Tiên học lễ, hậu học văn..."Nếp tường cũ đã lâu không quét lạiAi buộc lên nhành lựu gãy chéo khănThềm giếng rêu in dấu thầy trượt ngaChúng con buồnQuả lựu rưng rưngCon đường mới giờ chảng còn dấu tíchVũng lầy xưa nước đọng chắn ngangPhong phanh, thầy ngược chiều mưa gióBắt cầu dừa cho chúng con sangBa mươi nămBầy chim xanh vồng đồng đã bay muôn nẻoChúng con từ tay thầy đi khắp thế gianVũng lầy nào cũng nhắc thầm cây cầu dừa nhân hậuGặp tráo trở càng thương quả lựa chín vàng
File đính kèm:
- 244763563Tho ve thay co.doc