Rồi mùa đông giá lạnh đêm sâu
Mảnh chăn nhỏ nhường cho con hết
Đứa con hỏi đêm đông mẹ lạnh?
Mẹ trả lời
Có con rồi mẹ thấy rét đâu con!
Để bây giờ gian dối dối gian
Giữa dòng đời nhiều khi khó tránh
Con vẫn biết vẫn có người luôn bên cạnh
Vẫn là mẹ thôi mẹ xót thực lòng
Còn bạn bè còn huynh đệ xung quanh
Mẹ lại dạy không được quên người tốt
Lời con suy ngẫm.
Mẹ dạy con biết nói
Mẹ dạy con biết đi
Mẹ dạy con biết khóc biết cười
Dạy biết cả nhìn người ta sống thật
Nhìn bước chân của cảnh đời tất bật
Biết bên trong của vỏ bọc hào hoa
Biết câu truyện thấm đượm tình sâu xa
Biết nghe cả nụ cười không chân thật
Mẹ dạy con biết tất
Nhưng có điều mẹ vẫn giấu con
Đó là cảnh ngày con thơ ấu
Bữa cơm nhà mình không sao đủ nổi
Mẹ nhịn ăn để nhượng tất cho con
Rồi ngây ngô đàn con lại hỏi
Mẹ không ăn à?
Mẹ lại bảo mẹ có đói đâu!
Rồi mùa đông giá lạnh đêm sâu
Mảnh chăn nhỏ nhường cho con hết
Đứa con hỏi đêm đông mẹ lạnh?
Mẹ trả lời
Có con rồi mẹ thấy rét đâu con!
Để bây giờ gian dối dối gian
Giữa dòng đời nhiều khi khó tránh
Con vẫn biết vẫn có người luôn bên cạnh
Vẫn là mẹ thôi mẹ xót thực lòng
Còn bạn bè còn huynh đệ xung quanh
Mẹ lại dạy không được quên người tốt
Ai cũng biết mẹ ta chỉ có một
Mà sự đời lại luôn phải biết hai
Chỉ mong sao phụ nữ những ngày mai
Luôn tốt thật và đáng yêu như khi làm mẹ
Gia Luân, 0h 45’, ngày 7/3/2014.