Tập làm văn : Tả con vật

Gia đình em nuôi rất nhiều con vật, nhưng em thích nhất là chú mèo mướp được bà ngoại cho từ hè năm ngoái.

Chú mèo mướp không lớn lắm, bộ lông mượt như nhung. Đầu chú tròn và nhỏ. Ai làm gì thì hai tai dỏng lên nghe ngóng. Em thích nhất đôi mắt tròn sáng ngời như hai viên ngọc. Chú mèo có hàng ria mép nằm ngang trông rất ngộ. Mấy cái răng thì nhọn dễ sợ. Mèo đi nhẹ nhàng, bốn chân nhón từng bước rất êm. Bất ngờ nó nhảy thoắt lên giường, lên nóc tủ. Mèo nhanh nhẹn lạ thường, mắt mở to sáng rực khi thấy bóng chuột. Và chỉ một cú nhảy nhanh nhẹn chuột đã nằm gọn trong đôi vuốt sắc nhọn của mướp rồi. Mỗi lần như vậy em thưởng cho chú một con cá vàng ươm. Bình thường, mèo nằm nghỉ, phơi nắng bộ lông mượt mà. Chú lấy chân vuốt râu, rửa mặt. Cái đuôi quặp ở bên mình. Chú mèo rất thích em vuốt ve cái cổ mềm của chú. Chú ta lim dim mắt, kêu " meo. meo." khe khẽ.

Nhờ chú mèo mà nhà em đỡ lũ chuột nhắt quậy phá. Em và mọi người trong nhà đều yêu mến chú.

 

doc4 trang | Chia sẻ: lantls | Lượt xem: 1709 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Tập làm văn : Tả con vật, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
của chỳ lại càng thờm đẹp.Cỏi đầu của chỳ to hơn quả búng ten-nớt một chỳt.Đụi mắt trũn như hai hũn bi ve và sỏng như đốn pha. Cỏi mũi phơn phớt hồng, lỳc nào cũng ươn ướt như người bị cỳm sổ mũi vậy. Cỏi tai của chỳ mới thớnh làm sao ! Chỉ một tiếng động nhỏ, chỳ đều phỏt hiện được đú là tiếng gỡ, cú cần phải giải quyết hay khụng. Cỏi tai và cỏi mũi đú chớnh là cỏi ra-đa của chỳ để phỏt hiện những tờn chuột lỏu lỉnh hay phỏ hoại, ăn trộm thúc gạo của người. Cổ Miu được quàng một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn cỏi chõn khụng cao lắm so với thõn hỡnh chỳ nhưng lại chạy rất nhanh. Dưới bàn chõn là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em bảo những miếng thịt đú giỳp Miu di chuyển nhẹ nhàng, khụng gõy một tiếng động nhỏ, làm cho nhiều chỳ chuột khụng ngờ. Những chiếc vuốt của chỳ rất nhọn và sắc. Đó cú lần, những chiếc vuốt đú đó để lại đấu vết trờn tay em khi em đựa vui, nghịch ngợm với chỳ. Chớnh những chiếc vuốt đú là thứ vũ khớ lợi hại của chỳ mà mỗi con chuột khi nhỡn thấy phải kinh hoàng. Mỗi khi muốn chơi với em, chỳ lại dựng đầu dụi vào tay em rồi lấy những cỏi vuốt ấy cào cào nhẹ vào bàn tay em. Chao ụi ! Cỏi đuụi của chỳ mới dẻo làm sao ! Chiếc đuụi như một cỏi dấu ngó, chẳng giấu vào đõu được. Hụm nào cũng vậy, chỳ ta cứ ngủ khỡ. Thế nhưng lũ chuột cũng chẳng dỏm ra quấy phỏ vỡ chỳ rất tinh, cũng cú thể lũ chuột cảnh giỏc, nghĩ là Miu đang rỡnh chỳng đấy. Ban đờm, Miu ta mới đi làm cho chủ. Chỳ ta biết hết đường đi lối lại của bọn chuột. Khụng con chuột nào chạy thoỏt nếu chỳ đó phỏt hiện được. Cú lần, em được chứng kiến nú bắt chuột ban ngày. Cú lẽ, con chuột đú đúi quỏ phải đi ăn trộm ban ngày. Chỳ Miu nguỵ trang rất khộo, chỳ nằm khuất sau cỏi chổi cạnh chõn hũm cỏng thúc. Một con chuột nhắt rất tinh ranh, mắt lấm lột, đi nhẹ nhàng đến định trốo lờn hũm thúc để chui vào ăn thúc. Miu nằm yờn như đang ngủ. Bỗng “chụp” một cỏi, chỉ nghe thấy tiếng“chớt” tuyệt vọng, Miu ta đó vồ gọn con mồi trong múng vuốt của chỳ. Hả hờ với chiến thắng của mỡnh, Miu tha con chuột đú ra vườn. Chỳ nhả con chuột ra, lấy cỏi chõn trước vờn đi vờn lại con chuột đú. Con chuột vội chạy đi nhưng chạy sao thoỏt.Em nghĩ con chuột đú chỉ sợ đó chết. Thế rồi, chỳ ta ung dung ngồi chộn hết con chuột nhắt đú. Mỗi lần chỳ bắt được chuột, em đều vuốt ve động viờn chỳ. Đến bữa, em lại thưởng cho chỳ những miếng ăn ngon nhất. Miu tỏ vẻ sung sướng lắm.   Miu ăn rất ớt, hàng ngày chỳ ta ăn khụng hết một bỏt cơm. Khi ăn, chỳ ta cứ nhỏ nhẻ từng tớ một. Đỳng là “ăn như mốo”. Dự đúi đến đõu, chỳ ta ăn cũng từ tốn, chẳng như con Vàng nhà em, cứ ăn hựng hục. Người ta cứ núi xấu về quan hệ của chú và mốo, nhưng con Miu nhà em lại rất thõn với con Vàng. Ngày nào,  chỳng cũng chơi đựa với nhau mà khụng cú xớch mớch gỡ cả.   Buổi sỏng, khi nắng vàng trải khắp sõn, Miu nằm duỗi dài bốn chõn, mắt lim dim, trụng thật đỏng yờu. Cú lỳc nú lại cho tay lờn mặt cào cào, như là nú đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, bao giờ Miu cũng tranh thủ ngồi vào lũng em nũng nịu.   Em rất quớ Miu. Nú khụng chỉ là vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em mà nú cũn là “dũng sĩ diệt chuột” của nhà em. Từ ngày cú Miu, nhà em khụng cũn lo lũ chuột quấy phỏ. Em sẽ chăm súc Miu cho khỏe, chơi với Miu vui vẻ để làm theo đỳng lời dặn của bà em khi bà tặng Miu cho em Đề bài: Tả con mốo nhà em nuụi (hoặc con mốo mà em thường thấy). Bài làm. Meo meo! Mụ̃i khi đi học về, tiếng đầu tiờn em nghe thấy chớnh là tiếng “meo, meo” mừng rỡ của cụ mốo Lili. Nhỡn thoỏng qua, ai cũng cú thể đoỏn cụ là một con mốo tam thể. Đầu cụ trũn giống như quả búng tennis. Cụ cú một đụi tai mới thớnh làm sao, dự tiếng nhỏ đến đõu cụ cũng cú thể phỏt hiện ra. Mắt của cụ trũn, xanh biếc. Chẳng hiểu sao, mắt của cụ lại cú khả năng nhỡn rừ mọi vật trong đờm tối, cú lẽ mắt cụ cú tia hồng ngoại. Mũi cụ nhỏ, màu hồng nhạt, lỳc nào cũng cú vẻ ươn ướt. Miệng cụ nhỏ nhắn, xinh xinh. Khi cụ cười để lộ ra hàm răng trắng muốt, hàm răng đều, nhưng lại nhọn hoắt. Cụ thường dựng lưỡi để thưởng thức những mún ăn ngon và vệ sinh thõn thể. Khi ăn, cụ ăn rất từ tốn nờn ăn xong miệng cụ chẳng dớnh chỳt thức ăn nào! Nhưng khi ăn cỏ, cụ ăn rất vội vàng, tuy nhiờn khụng bao giờ cụ bị húc xương cả. Hai bờn mộp của cụ, cú những ria trắng cứng như sợi cước. Cụ luụn hónh diện về bộ lụng ba sắc màu và luụn luụn mượt mà như nhung của cụ. Đuụi của cụ dỡ. Chõn cụ thon thả, nhưng thực ra nú rất lanh lẹ. Cỏc bạn cú biết vỡ sao khi cụ đi lại rất uyển chuyển và khụng gõy ra một tiếng động nào khụng? Đú là nhờ một lớp đệm rất dày ở bờn dưới bà chõn. Cũn về chuyện bắt chuột thỡ sao, cụ là cụ rất rành chuyện này. Buổi tối cụ đang nằm trong lũng em xem tivi, bỗng nghe thấy tiếng sột soạt, nghi là cú chuột nờn cụ chạy ngay xuống bếp. Đỳng như cụ dự đoỏn, cú một con chuột rừ to đang lục lọi ở đú. Cụ nằm im theo dừi con chuột thật kĩ rồi cụ đập đuụi mạnh xuống đất, nhỳn người nhảy đỳng chỗ con chột, trụng cụ lỳc đú như một cỏi lũ xo vậy. Sau đú, hai chõn trước cụ quắp chặt cổ con chuột, quật đi quật lại nú xuống sàn, làm cho con chuột trợn ngược mắt nhỡn cụ, nhưng toàn thõn cứng đờ. Sau mỗi lần như vậy, em lại thưởng cho cụ một cỏi vuốt ve õu yếm. Ban đờm là như vậy nhưng buổi sỏng cụ lại nằm ngoài sõn phơi nắng như một cụ chiờu hiền lành. Em rất yờu cụ mốo này vỡ cụ thường chơi với em, và nhờ cú cụ mà nhà em chẳng cú búng dỏng con chột nào.   Đề bài: Tả con mốo   Bài làm           “Meo...meo...meo, rửa mặt như mốo”.Đú là bài hỏt yờu thớch của em Phượng, em gỏi em.Vỡ ngày nào Phượng cũng hỏt bài đú nờn mẹ đó mua cho hai chị em một con mốo tam thể rất đẹp.           Chỳ mốo tờn là Tom.Bộ lụng ba sắc màu vàng, đen, trắng xen kẽ nhau mượt mà và cũn đem lại cho Tụm một bộ y phục tuyệt diệu.Cỏi đầu trũn trũn bằng nắm tay người lớn, được điểm sỏng bằng cỏi mũi nho nhỏ, xinh xinh với hai cỏi lỗ ươn ướt màu hồng phấn.Hai bờn khúe miệng, những sợi rõu mộp trắng như cước lỳc nào cũng cử động liờn tục.Chõn chỳ như quả bớ đao.Bốn chõn nhỏ và thon.Cỏi đuụi dài thướt tha, duyờn dỏng.Bộ múng vuốt của Tụm thỡ rất lợi hại vừa nhọn trụng vừa đỏng sợ như một vũ khớ phũng thõn khi cú chuyện gỡ xảy ra.           Tụm rất thớch đươc vuốt ve, chiều chuộng.Những lỳc đang xem tivi, chỳ nằm vào lũng em như muốn em xoa vào bộ lụng mềm mại của chỳ.           Những ngày nắng ấm, Tụm thường ra sõn nằm cạnh gốc chanh, ưỡn cỏi bụng trắng hồng ra đún nắng.Đụi mắt cũng ra vẻ lim dim, ngắm nhỡn những đỏm mõy giữa vũm trời trong xanh lồng lộng.           Ban đờm, Tụm tỏ ra chăm chỉ và cần mẫn làm việc lắm.Khụng cú một xú xỉnh nào mà chỳ khụng lục lọi .Đặc biệt là dưới bếp lũ chuột hay qua lại.Đụi mắt của chỳ  trong đờm tối như những tia hào quang xuyờn thủng bức màn đờm.Đụi bàn chõn của chỳ được “trang bị” một lớp nệm dày và ờm nờn những bước đi của Tụm rất nhẹ nhàng.Vỡ vậy, những con chuột nhắt, chuột cống bẩn thỉu khụng thể nào qua khỏi chiếc miệng với những chiếc răng sắc nhọn của chỳ.           Em rất quý Tụm vỡ chỳ đó giỳp gia đỡnh em diệt sạch lũ chuột hư đốn.Với cụng lao to lớn này của chỳ em sẽ cho chỳ mốo Tụm “một người thợ săn chuột” bữa tiệc với vài con cỏ bống và một cốc sữa con bũ.Tụm quả là một con mốo khụn ngoan và biết nghe lời. Đề bài:  Tả con vịt. Bài làm  Lõu rồi em mới được bố mẹ cho về quờ chơi. Vừa bước đến cổng nhà bà, em nghe thấy tiếng “cạc! cạc! cạc!” từ sõn sau. vũng ra sõn, em thấy cú một đàn vịt bơi lội tung tăng dưới ao. Đàn vịt khỏ to. Trong đàn, cú một con cỏi to, nặng khoảng gần hai ký. Cỏi mỏ của nú cú màu vàng nhạt, dẹt và hơi dài. Đụi mắt thỡ long lanh ngơ ngỏc nhỡn em cú ý hỏi “- Bạn là ai! Tại sao bạn cứ nhỡn chằm chằm vào tụi thế?”. Sau một hồi im lặng, đàn vịt chạy về tổ. Em đi vào nhà. Một lỏt sau, em nghe thấy tiếng bà núi: “Cạc!cạc!cạc! đàn vịt bộ bỏng của bà, lại đõy ăn đi, ăn cho mau khoẻ để đẻ trứng cho bà nhộ!”. Em ngú ra, thấy bà vung một nắm ngụ ra sõn. Bọn nú tranh nhau ăn, xụ đẩy nhau trụng thật là ngộ nghĩnh. Nhỡn kỹ em thấy cú một con khỏc hẳn so với cỏc con khỏc. Cỏi đầu mượt mà, ngoắc qua ngoắc lại trờn cỏi cổ dài mầu xỏm. Bộ lụng cú mầu ghi, hơi xam xỏm pha đen theo thõn hỡnh. Lụng đuụi của nú hơi xoố ra, phần dưới thỡ cứ xệ xuống, hỏi ra thỡ đú chớnh là vịt mẹ. Khi ăn xong, đàn vịt con lạch bạch dạo chơi cho đỡ căng bụng. ở trờn bờ em thấy vịt mẹ  như một con rựa, nhưng khi xuống ao thỡ nú trở nờn nhanh nhẹn, hoạt bỏt hơn hẳn. Đang bơi, nú nghe thấy tiếng động nho nhỏ. à thỡ ra đú là một con cỏ màu trắng. Đú chớnh là thức ăn mà đàn vịt ưa thớch nhất. Cỏi mỏ dẹt hếch qua hếch lại, cỏi đầu chỳi xuống nước. Một lỏt sau, nú nhụ lờn cựng một con cỏ trắng to, giẫy đành đạch. Nú khoỏi chớ, tha lờn bờ cho đàn vịt con. Vịt dễ nuụi, đẻ nhiều. Thịt và trứng của nú đều rất ngon. Em rất muốn xin về một vài con để nuụi, nhưng khụng cú chỗ, đành hẹn đàn vịt con bộ bỏng là hố sang năm sẽ gặp lại. Đề bài : Em hóy tả con gà trống Nhà em cú nuụi một con gà trống rất khoẻ mạnh. Nú là loài ăn tạp, thứ gỡ cũng ăn cả. Ba mẹ em rất cưng nú. Ngoài thúc gạo, ba em cũn cho nú ăn thờm vài con cỏ nhỏ… Tớnh đến nay chỳ gà trống của em khoảng  một năm tuổi. Nhỡn bề ngoài của chỳ khụng to lắm nhưng ai ngờ chỳ lại nặng tới hai ki-lụ-gam. Với dỏng vẻ mập mạp, rắn rỏi, chỳ gà trống tinh nghịch của em luụn làm ra vẻ mỡnh là người khoẻ nhất. Cỏi vẻ đỏm dỏng của chỳ được tụ điểm thờm bằng bộ lụng nhiều màu sắc đầy sức hấp dẫn, bảnh trai. Để tỡm giun và cỏc loại cụn trựng chỳ cần cú đụi mắt linh hoạt, đụi mắt như hai hũn ngọc, long lanh đến khụng ngờ. Khụng chỉ cú mắt tinh để kiếm mồi mà chỳ cũn cú cỏi mỏ cứng dựng để mổ. Đặc biệt cỏi mào đỏ chút trờn đầu chỳ chớnh là cỏi vương miện để chỳ cú dịp làm chảnh với cỏc cụ gà mỏi. Đụi chõn nhanh nhẹn cựng cỏi cỏnh khoẻ mạnh chỳ kiếm được rất nhiều thức ăn. Mà mỗi lần kiếm được thức ăn là chỳ đều chia cho cỏc cụ gà mỏi ở nhà kế bờn. Sỏng sớm, chỳ bay lờn núc nhà em. Vỗ cỏnh và gỏy “ũ ú o”. í là chỳ muốn núi là “Cụ chủ ơi, hóy mau dậy đi, coi chừng trễ học đú…”          Cả nhà em ai ai cũng quý chỳ cả. Em đó hứa với ba là sẽ chăm súc chỳ thật tốt và khụng để dịch cỳm gia cầm lõy sang con gà nhà em.

File đính kèm:

  • docBo bai van ta con vat lop 4.doc